Lời Kinh Thánh

Hãy tin Đức Chúa Jesus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Kinh Thánh - Công Vụ Các Sứ đồ 16: 31

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

TÌNH MẸ


(Tình người có một mà thôi
Ở trong tình Chúa gấp mười lần hơn)
Đây quê tôi có mẹ già đầu bạc
Đôi vai gầy da bủng mắt xanh xao
Suốt đời người mẹ vất vả lao đao
Nhịn cơm áo nuôi con chừ khôn lớn 
Đây quê tôi có mẹ già mơn trớn
Khi ấm đầu đau bụng mẹ ngồi bên
Khi ấm đầu đau bụng mẹ buồn tênh
Lo than thuốc chạy đầu trên xóm dưới
Đây quê tôi lắm xoài xanh bòng bưởi
Chuối hờn dài nặng trĩu trái xanh tươi
Khi tôi vui trên môi mẹ nụ cười
Khi tôi khổ niềm vui thành nước mắt
Khi tôi đi nhìn theo người im lặng
Khi tôi về người hớn hở mừng con
Hai bàn tay theo năm tháng hao mòn
Bên cối bột ngày đêm xay tráng bánh
Mùa Đông về miền quê hun hút lạnh
Bếp lửa hồng chiếc áo mỏng lưa thưa
Mùa Đông về rét lắm những cơn mưa
Cơm sáo sắn muối dưa người khắc khổ
Sáu mươi năm, sáu mươi mùa lá đổ
Bên đàn con người quên tháng ngày trôi
Lo từ khi mới nở giáp thôi nôi
Cho đến lúc đàn con lông đủ cánh
Rồi ngày kia nằm im trong đất lạnh
Trút nợ đời người nhắm mắt ra đi
Nghĩ đến đây lệ ứa chảy trào mi
Hai sáu tuổi chưa làm chi trả hiếu
Gạo tiền tính ra nghìn nghìn triệu triệu
Công ơn dày như biển cả núi cao
Trời đêm nay lấp lóang mấy vì sao
Gịọt nước mặn trên môi người trai trẻ
Muốn được một lần hét to gọi mẹ
Muốn tóc già điểm trắng đổi xuân xanh
Thương làm sao trên mắt mẹ long lanh
Buồn con trẻ nửa tuổi đời chưa vợ
Mẹ thường bảo này con duyên với nợ
lập gia đình để mẹ có cô dâu
Mẹ già rồi sống chẳng được bao lâu
Mẹ ao ước một lần ru cháu nội
Mẹ thường bảo con ôi, đừng gian dối
Thương người ta đừng đổi dạ thay lòng
Với tháng năm mòn mỏi chờ mong
Cô dâu trẻ đưa cháu đầu kháu khỉnh
Giống hệt như cha dáng to tròn trĩnh
Để mỗi chiều mẹ ru hát ầu-ơ...
Và đêm nay con viết mấy vần thơ
Buồn con trẻ nửa tuổi đời chưa vợ
Và hôm nay về đây con bỗng nhớ
Ngày nghỉ hè không dạy trở về quê
Sung sướng nào hơn được mẹ mân mê
Gà nấu rục thịt bò trưa với sáng
Mẹ chẳng giàu chi mồ hôi đem bán
Nhường cho con bồi dưỡng nếp hao gầy
Thương nào hơn tỉnh giấc mỗi sớm mai
Trên vai mỏng gánh bánh bèo nặng trĩu
Đâu còn dáng dấp ngày xưa yểu điệu
Giữa đường làng mệt mỏi bước nghiêng nghiêng
Giữa đường làng nắng cháy rát triền miên
Mẹ ngư ngất từng bước chân lảo đảo
Vì đàn con nên ngày đên tần tảo
Vì gạo tiền không ngại tiếng rao khan
Hết kiệt này qua hẻm nọ lang thang
“Bánh bèo ướt ai mua?- đồng năm chén !”
Có những đêm Đông mẹ ngồi thức trắng
Quạt lửa hồng nướng bánh cho ngày mai
Gà canh ba dậy sớm để trao tay
Mấy bà góa tuổi gìa đi bán sớm
Càng nghĩ đến lòng con buồn ghê gớm!
Nhưng trong lòng vẫn có sự bình an
Mẹ lo chi- thập giá Chúa đã mang
Bao tội lỗi trên vai Ngài gánh chịu
Những khổ đau trần gian ai thấu hiểu?
Mỗi cuôc đời chỉ là thóang mây bay
Dưới chân Ngài con nguyện hứa từ nay
Đem hạt giống Tin Lành gieo khắp xứ.


Peter Le Van